Thứ Hai, 23 tháng 1, 2017

Tôi suốt ngày sống trong ám ảnh từ khi vợ phản bội

 Hôm nay là kỷ niệm một năm ngày cưới vợ chồng tôi. Trớ trêu thay, ngay lúc ngồi gõ những dòng chữ này là lúc tôi không nhận ra được mình nên dừng lại hay tiếp tục nữa. Tôi không còn lý trí để chọn đi con đường nào. Tôi và vợ tôi yêu nhau 4 năm qua mạng xã hội. Tôi chẳng quan tâm đến yêu đương, lại càng không biết lãng mạn, cô ấy chẳng xinh đẹp gì mà thân hình "cụt ngủn" nữa (bây giờ thì xinh hơn nhiều). Chúng tôi tổ chức đám cưới một cách đơn giản, bình thường và thật hạnh phúc trong những ngày hưởng tuần trăng mật.

Cô ấy làm kế toán, tính tình cô ấy năng động và hoạt bát, tính hay giúp đỡ người khác, rất có trách nhiệm trong công việc. Cưới về cô ấy hàng ngày không phải nấu ăn vì có mẹ tôi lo, nói chung về phần nhà cửa cô ấy không phải dành thời gian nhiều. Tôi làm lĩnh vực công nghệ thông tin khá ổn, hơn những đứa cùng lứa khác. Tính tôi trầm, ít nói nên giao tiếp không tốt lắm. Cuộc sống cứ thế trôi qua một cách bình yên, cưới nhau 7 tháng chúng tôi mới quyết định có con. Vì quen nhau qua chát nên chúng tôi vẫn giữ thói quen nhắn tin, gọi nhau liên tục. Hai đứa bảo nhau sẽ giữ mãi kỷ niệm này, cô ấy nói tôi đừng thay đổi nhé.

Rồi theo ngày tháng, vợ tôi hay khó chịu, có khi nặng lời sau mỗi hành động của tôi, nào là "có một quán ăn đi hoài", "có cái đồ gác chân cũng không nhớ", "có lấy cái khẩu trang của vợ cũng không nhớ". Đỉnh điểm khi chúng tôi đi ăn tại nhà dì, khi ngồi gắp thức ăn, cô ấy lỡ làm rơi cọng rau vào ly nước. Tôi không tiện lấy ra được vì trái tay, thế là cô ấy nói mà cả bàn ai cũng có thể nghe: "Anh tệ hơn vợ thằng đậu nữa". Tôi cảm thấy vợ thay đổi rất nhiều, có dấu hiệu của kẻ thứ 3 giữa chúng tôi nhưng tôi không tin vì hàng ngày vợ hay gửi những nội dung liên quan việc "dạy chồng" là yêu thương vợ con, đừng ngoại tình, chăm sóc con cái,... nhưng chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Những tin nhắn hàng ngày, những cuộc gọi dần không còn, tôi nhắn gì vợ chỉ nhắn trả lời lại, gọi điện tắt không nghe máy. Vợ bảo bận lắm. Tôi tự hỏi sao đi trên đường cô ấy vẫn có thể nghe máy từ đồng nghiệp nam, nói chuyện rất "ngọt"? Chúng tôi cãi vã xung quanh chuyện gọi điện và bắt máy. Một lần, 22h vợ nói sẽ đợi tôi ở quán cà phê nhưng tâm trí tôi không an tâm được. Tôi gọi rất lâu vợ mới bắt máy. Bằng giác quan tôi không thấy âm thanh gì là của quán cà phê, tôi bắt đầu thiếu niềm tin vào vợ.

Một ngày tôi ăn tiệc tại công ty, cô ấy bảo cũng đi ăn và sẽ đi hát. Tôi âm thầm về sớm và đứng trước quán karaoke cô ấy nói. Đợi rất lâu, nhìn sau kính chiếu hậu tôi thấy một anh nào đó đang chở cô ấy đến trước cửa quán. Tôi cố quay xe và bám theo nhưng không kịp, cô ấy từ từ bước ra và tôi đã gặng hỏi nhưng cô ấy chối là từ trong quán này đi ra. Tôi đủ bình tĩnh và về nhà lục điện thoại vợ, rụng rời tay chân khi phát hiện hàng đêm, rồi lúc cả khi đi làm, vợ đã nhắn tin cho người khác với những lời lẽ ngọt ngào. Từ ngày ấy tôi đã đổi hình nền máy tính của mình bằng hình cô ấy chụp ngày đi hưởng tuần trăng mật. Tôi chỉ cô ấy xem: "Đấy, đây là vợ của anh, anh mãi nhớ và yêu thương người này, người này đã nắm tay và hứa rằng sẽ chung thủy, sẽ yêu thương và tôn trọng nhau suốt đời".

Từ những ngày đó đến nay đã hơn nửa năm, nhưng hàng đêm có khi tôi giật mình tỉnh giấc lại mở máy tính và nhìn vào màn hình, nhìn vào người vợ của mình tôi cảm thấy nghẹn lòng. Đau khổ hơn nữa, tôi bị mắc chứng dị ứng khi nghe ai nói tên của người đàn ông ấy, ra đường gặp xe màu ấy. Tôi còn dị ứng khi ai nói với tôi rằng vợ xinh đẹp, càng dị ứng hơn khi ai đó nói "ngoại tình, chung thủy, đánh ghen,..." mỗi lần như thế tôi lại suy nghĩ.


Sau thời gian ấy, vợ biết quan tâm tôi nhiều hơn; nhắn tin, gọi điện nhiều hơn, rõ ràng trong mọi thứ hơn. Đến hôm nay, vợ tôi đã mang bầu được 6 tháng, tôi hạnh phúc vì điều này. Nhưng khi nói tới hạnh phúc, tôi đã không có được trọn vẹn từ đây về sau. Vừa rồi, tôi lại cãi nhau với vợ về chuyện tôi gọi cô ấy không nghe máy. Cô ấy muốn tôi quyết định một là dừng lại, hai là tiếp tục. Tôi cảm thấy mình sai vì đã nhắc lại chuyện cũ và có phần không tin tưởng cô ấy, nhưng không ai tự dưng muốn đụng tới vết thương của mình đâu và chính hành động không rõ ràng của vợ mới khiến tôi đau lòng.

Tôi thất vọng lắm, vợ có thể làm tốt việc xã hội giao, vậy việc gia đình sao cô ấy không tốt được như thế? Hàng ngày đi làm tôi gọi cho vợ không được trả lời nhẹ nhàng như cô ấy trả lời người khác? Tôi không muốn bỏ vợ vì yêu cô ấy nhiều, con tôi sắp chào đời nữa, tôi yêu gia đình mình lắm. Mong mọi người cho tôi và vợ lời khuyên để chúng tôi sống hạnh phúc? Tôi phải làm gì với kẻ thứ 3 kia nữa?

Nguồn: Tam su                            

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét