Tôi 32 tuổi, cưới chồng năm 22 tuổi, có một trai một gái. Anh gần như là mối tình đầu của tôi. Hôn nhân của chúng tôi nhìn vào ai cũng nói hạnh phúc vì cuộc sống ổn định, con cái ngoan ngoãn, chỉ tôi biết mình đang rất mệt mỏi trong chính ngôi nhà này. Anh hơn tôi 4 tuổi, hiền lành, công việc ổn định, luong cao hơn tôi gấp 4 lần (tầm 60 triệu). Tuy thế nhưng không bao giờ anh ấy quan tâm tiền để làm gì, toàn bộ đưa vợ giữ hết, hàng tháng chỉ tiêu một khoản nhỏ bằng thẻ tín dụng rồi đến kỳ lương thì trừ vào. Thêm nữa, tôi may mắn khi gia đình chồng tuyệt vời, nhà chồng ở dưới quê (vợ chồng tôi ở thành phố) chỉ có 2 anh em và sống rất hòa đồng, thương yêu nhau. Tôi tuy không thích chị dâu ở một số điểm nhưng vì không sống chung nên cũng cố gắng hòa đồng để bố mẹ chồng và gia đình được vui vẻ. Tôi không giỏi kiếm tiền nhưng biết vun vén, được mọi người trong công ty khen trẻ đẹp, không giống người từng sinh con.
Trên đây là những ưu điểm trong cuộc hôn nhân của tôi, nhưng đúng là không có gì hoàn hảo. Chồng không bao giờ tham gia vào việc nhà phụ vợ, cả ngày anh chỉ cầm điện thoại, laptop, không làm việc thì cũng chơi game, chẳng quan tâm vợ mệt mỏi như thế nào, con cái phát triển làm sao, tất cả chuyện lớn nhỏ trong nhà tôi phải tự lo. Ngay cả việc mua nhà, lo tất cả các giấy tờ tôi cũng tự tìm cách, tối đến sau khi cho con đi ngủ thì mỗi người một góc để cầm điện thoại. Tôi đã nhiều lần nói chuyện với chồng để mong cải thiện tình hình nhưng không có khả quan tí nào. Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi khi đi làm về lại phải tất bật lo con cái, nhà cửa. Chồng mãi không chịu lớn.
Thời gian gần đây công ty tôi có anh bạn đồng nghiệp hay bắt chuyện, tỏ ra quan tâm, nhưng tôi biết những người này không đàng hoàng (vì một người đàn ông tốt khi có vợ con rồi không bao giờ buông những lời ong bướm như vậy). Tôi cứ nghĩ chỉ nói chuyện cho bớt căng thẳng vậy thôi, nhưng dạo gần đây lại chờ đợi tin nhắn của người đó. Xin khẳng định là tôi sống bằng lý trí nhưng lại sợ mình cô đơn quá rồi dựa nhầm bờ vai của ai đó. Có ai giống hoàn cảnh của tôi không?
Nguồn: Tam su
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét