Thứ Ba, 31 tháng 1, 2017

Anh đoạt mạng em sau khi chơi Tết về

Ngày 30/1 (mùng 3 Tết), Công an tỉnh Hậu Giang đang tạm giữ hình sự Huỳnh Thanh Vinh (22 tuổi, ngụ xã Phương Bình, huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang) để điều tra hành vi Giết người.

Theo cảnh sát, chiều 29/1, Vinh và em ruột là Huỳnh Thanh Quy (20 tuổi) vừa đi chúc Tết về đến nhà phát sinh mâu thuẫn. Hai anh em cự cãi dẫn đến xô xát. Vinh lấy cây kéo đâm em tử vong.

Sau khi gây án, Vinh ra cơ quan công an đầu thú. Khai với cảnh sát, người anh thừa nhận do cự cãi với em trai đã thiếu kiềm chế, dẫn đến án mạng.

Nguồn: 24h an ninh                        

Bạn trai chia tay ngay khi biết tôi quan hệ với tình cũ

Tôi là tác giả của bài viết “Vì tình dục mà tôi không thể xa anh”, cảm ơn các bạn độc giả đã quan tâm và chia sẻ. Hôm nay, tôi muốn viết thêm để các bạn có thể hiểu rõ về con người tôi chứ không có ý ngụy biện cho bản thân chỉ vì chúng tôi tìm đến nhau để thỏa mãn chuyện tình dục bản năng. Tôi được mọi người nhận xét là cô gái có duyên, khéo ăn nói, suy nghĩ trưởng thành trước tuổi và được nhiều người quý mến. Sau mối tình đầu, tôi luôn có tâm lý bảo vệ bản thân trước vỏ bọc do chính mình tạo ra. Tôi sợ cảm giác thất tình, cô đơn. Mặc dù có quen nhiều người khác giới, được họ quan tâm nhưng tôi không thể nào có được tình cảm với họ.

Thật lâu sau đó, cho đến khi tôi gặp anh, cảm giác thân quen và quý mến ngay từ lần gặp đầu tiên. Tôi là người chủ động và thật bất ngờ khi anh cũng có tình cảm với mình. Chúng tôi quen nhau, nói chuyện, chia sẻ với nhau nhiều hơn. Vào một buổi chiều cuối đông, anh tỏ tình với tôi, tôi thật sự hạnh phúc vì cảm giác tìm lại được chính mình, cảm giác mà tôi đã tìm bấy lâu nay sau thời gian bị lãng quên. Anh là một người đàn ông thông minh, hiểu biết, nhẹ nhàng, suy nghĩ chín chắn. Anh quan tâm tôi một cách chân thành, phải thật lâu tôi mới được cảm nhận lại vị ngọt của tình yêu.

Người yêu mới của tôi tâm lý nhưng nhạy cảm, tôi cảm giác như anh đọc được suy nghĩ của mình vậy, mỗi khi tôi có tư tưởng nhớ về mối tình cũ, anh đều là người kéo tôi ra khỏi những suy nghĩ đó. Trong thời gian yêu nhau, chúng tôi đã vượt quá giới hạn, cả hai đều rất hạnh phúc sau mỗi cuộc yêu. Anh đưa tôi về gia đình, gặp gỡ bạn bè và rất tự hào khi giới thiệu tôi với mọi người. Đã có lúc tôi khóc trước anh vì hạnh phúc, vì được anh yêu thương. Cứ thế, nhiều lúc tôi tưởng mình đã quên được anh, không còn nghĩ về người cũ. Nhưng khi tôi đề cập tới vấn đề kết hôn thì anh đều nói chưa sẵn sàng, muốn tập trung công việc để có cuộc sống ổn định hơn, chờ anh khoảng 2 năm nữa. Anh cũng đến gặp gia đình tôi và chia sẻ với bố mẹ tôi cho anh thêm thời gian để ổn định kinh tế và cuối năm sẽ đưa bố mẹ anh tới nói chuyện với bố mẹ tôi cho chúng tôi qua lại.

Kể đến anh người yêu cũ, thời gian chúng tôi chia tay, anh đã quen và yêu người mới, đã vượt quá giới hạn, đó là sau này anh kể tôi mới biết, nhưng cuối cùng cũng không đi tới đâu. Thi thoảng anh vẫn nhắn tin cho tôi nhưng chỉ là những tin nhắn hỏi thăm bình thường, chúng tôi không gặp nhau nhưng không hiểu sao tôi vẫn lo lắng mỗi khi anh nói gặp chuyện, tôi vẫn muốn biết anh sống như thế nào. Rồi anh hẹn tôi đi cà phê nói chuyện, phải gần một năm chúng tôi không gặp nhau, sau vài ngày suy nghĩ tôi đã đồng ý và người yêu hiện tại của tôi cũng biết nhưng anh không nói gì. Tôi cảm nhận được anh vẫn còn tình cảm với mình trong anh mắt của anh, ánh mắt khi còn yêu tôi, anh đã nói rất nhiều về chuyện của chúng tôi, biết tôi yêu người như thế nào và nói nếu còn yêu hãy cho nhau một cơ hội. Hôm đó tôi đã khóc rất nhiều, cảm giác như vỡ òa sau bao ngày phải kìm nén trước bản thân, trước mặt anh tôi vẫn yếu đuối như thế. Cảm giác ấy, tôi sợ khóc trước mặt anh, anh đưa tôi về và chúng tôi lại im lặng như thế.


Tôi đã phải suy nghĩ rất nhiều về tình cảm của mình, tôi chắc mình không phải say nắng lại người yêu cũ. Tôi đã đem chuyện của mình chia sẻ với người bạn thân về cảm xúc khi gặp lại anh và muốn lựa chọn anh một lần nữa. Người yêu tôi biết cuộc trò chuyện đó và anh đã lựa chọn rút lui, đến giờ tôi không biết lý do nhưng có lẽ với anh khi tôi đi gặp lại người yêu cũ cũng là thời điểm anh đã mất niềm tin ở tôi. Chúng tôi chia tay nhau trong im lặng. Tôi nợ anh một lời xin lỗi, xin lỗi vì tôi đã yêu anh.

Lại một lần nữa tôi cho người yêu cũ cơ hội, tôi biết quay lại không phải bởi tình dục nhưng tôi không thể hiểu được cảm x úc của chính mình, không hiểu tại sao mình lại có hành động như vậy. Thực sự, tôi rất muốn có một cái kết có hậu với mối tình đầu. Tôi muốn sống với cảm xúc của mình một cách trọn vẹn. Có thể nhiều người sẽ nói tôi ngu, tự mình làm mình khổ, nhưng tôi nghĩ nếu các bạn vào hoàn cảnh của tôi mới hiểu được. Khi người ta yêu thật lòng, mối tình khắc cốt ghi tâm thì buông bỏ là điều rất khó, đôi khi tôi tự vin vào cái cớ đó để coi như là duyên phận.

Nguồn: Tam su                              

Giữ gìn 4 năm cho bạn gái mà em lại dâng hiến cho tình cũ

Có những chuyện khi sống người ta phải cố quên đi, nếu không quên được thì có lẽ sẽ chết để bụng mang theo vì nỗi niềm này sẽ không thể tâm sự cùng ai. Từ mái trường phổ thông, tôi và em yêu nhau trong cái se lạnh của mùa đông. Phải trải qua biết bao sóng gió chúng tôi mới có thể giữ được tình yêu này. Thế nên tôi luôn trân quý em và tự nhủ sẽ không để em phải chịu bất cứ thiệt thòi nào. Năm đó tôi đỗ đại học và phải xa em, một cô gái lớp 10 đầy mơ mộng. Tôi bắt đầu tìm hiểu chuyện quan hệ tình dục với mong ước sẽ được hòa quyện cùng em cả tâm hồn lẫn thể xác. Em cương quyết giữ gìn, giọng em yếu ớt: Em sẽ dành cho đêm tân hôn chúng mình anh nhé. Câu nói ấy khiến tôi thương em nhiều hơn và tự hứa rằng sẽ không làm gì ảnh hưởng đến em, vì con gái sẽ tự tin hơn rất nhiều khi mình còn trong trắng, tôi nghĩ vậy. Thế nên lúc cạnh nhau, chúng tôi chỉ dừng lại việc âu yếm, tình cảm bên ngoài.

Rồi cũng đến ngày em đỗ đại học, tôi thật sự hạnh phúc khi được chăm sóc em mỗi ngày nhưng lại có một quyết định mà tôi cho là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mình, đó là rời xa em để lo cho sự nghiệp. Em khóc nhiều lắm nhưng vẫn ủng hộ tôi, vậy là chúng tôi lại yêu xa. Do sự khắc nghiệt của môi trường kinh doanh và thêm tính gia trưởng của tôi, từ một chàng trai hiền lành, lúc nào cũng cưng chiều bạn gái tôi đã trở thành kẻ hay cáu gắt, cộc cằn và làm em phải khổ sở. Tôi không nhận ra sự thay đổi của mình và cứ nghĩ rằng dù có làm gì đi nữa em vẫn đứng đó đợi tôi.

Chuyện gì đến cũng đến, sau 4 năm yêu nhau tôi nhận ra sự thay đổi từ em. Em hay đăng xuất mạng xã hội khi tôi ở cạnh, hay đi đến những nơi sang trọng mà trước giờ em chưa bao giờ đồng ý đi với tôi. Một lần tình cờ tôi thấy được những dòng tin nhắn ấp ủ đầy yêu thương giữa em và tình cũ. Quá đỗi bàng hoàng, tôi chọn cách xa em một thời gian nhưng em không cho tôi đi, níu tôi lại và hứa đó chỉ là những người bạn. Em nói tôi biết đâu là giới hạn và tôi tin em. Tôi nhớ như in cái ngày định mệnh ấy, thứ 6 ngày 13, ngày mà tôi nghĩ sẽ là ngày hạnh phúc vì chuẩn bị rất nhiều thứ cho em, nào là hoa, bánh cùng với chiếc thiệp nhỏ bảo rằng tôi đã hối hận vì những lỗi lầm và hứa sẽ bù đắp cho em thật nhiều. Niềm vui bỗng chợt tắt và tiếp nối chuỗi ngày đau khổ với tôi. Em nhắn tin nói không còn xứng đáng với tôi nữa, em đi tiệc và say nên đã qua đêm với tình cũ. Em thấy xấu hổ, không dám nhìn mặt tôi, muốn chia tay.

Tôi cố đi tìm em, lao xe vun vút qua từng ngóc ngách của thành phố, tôi tìm đến phòng trọ em lần thứ 2 và thấy vỉ thuốc tránh thai khẩn cấp. Tôi đã khóc, khóc òa như một đứa trẻ nhưng phải cố dặn lòng, em còn tổn thương hơn tôi và tôi phải cố gắng mạnh mẽ lên, phải là chỗ dựa vững chắc cho em trong lúc này. Tôi lại đi tìm em, lê đôi chân khắp các quán xá, bờ kè, nhưng tất cả là vô vọng. Tôi đã suýt chút nữa ôm phải một cô gái rất giống em từ phía sau mà khóc. Nhớ lại vỉ thuốc tránh thai, với linh tính có đều không hay với em, tôi lao vào ngay trạm xá gần đó nhất, em ở đó, xanh xao và yếu ớt. Tôi lại bên an ủi, nhưng bằng lòng tự trọng của một người con gái em đã xua đuổi và không nhìn mặt tôi nữa. Chở em về phòng trọ mà trong đầu tôi như muốn nổ tung với biết bao câu hỏi tại sao, rồi nhìn em như vậy tôi lại càng xót và thương em nhiều hơn.

Khác xa với tôi nghĩ, em không ôm tôi thật chặt để khóc. Em cáu bẩn và xua đuổi tôi đi nơi khác. Em muốn một mình, muốn tôi không xuất hiện trước mặt em nữa. Em đắp kín chăn rồi nói "em ghét con trai" và ghét cả tôi nữa. Tôi thương em, muốn ở cạnh em lúc này để bảo vệ nhưng bất lực. Tôi lại nhu nhược để em một mình. Sau hôm đó, em chủ động nhắn tin cho tôi nói muốn để người ta phải trả giá. Tôi đau lắm, muốn được cùng bên em trong lúc này để lo lắng, chia sẻ nhưng em đã khước từ đi tất cả. Em vẫn liên lạc với người đó và "tình sâu hơn hận". Em yêu người ta mất rồi. Tôi đau. Đau lắm! Tôi không hiểu vì sao mọi chuyện lại xảy ra như thế này.


Chuyện còn xảy ra nghiêm trọng hơn thế nữa khi gia đình em biết mọi chuyện. Tôi còn nhớ rất rõ cái ngày lên nhà em để đối mặt với mọi người. Nhìn em bị mọi người la mắng tôi không sao kìm lòng nổi, đã giúp em nói dối. Tôi biết điều đó sẽ tai hại lắm nhưng không làm khác được. Tôi thương em và không muốn em tổn thương thêm nữa. Người con trai đó cũng lên gặp gia đình em. Tôi thừa biết giữa em và người đó đã thỏa thuận trước phải nên nói gì và không nói gì. Tôi thấy em bình thản đến mức ngạc nhiên. Họ trả lời răm rắp những câu hỏi của người lớn như thể không có chuyện gì xảy ra. Em luôn bênh vực cho người đó và như tôi không có mặt. Tôi biết tim em đã thuộc về người ta mất rồi. Gia đình em chọn cách không cho em quen ai cả và sẽ cho em đi nước ngoài sau vài tháng tới. Một kết cục dường như có hậu nhưng không phải vậy. Em yêu và vẫn cứ quen với người ấy. Có những lúc tôi nhớ em, nhớ đến phát khóc, chạy hàng chục cây số để tìm em nhưng chỉ dám đứng nhìn từ xa khuất sau hàng ghế đá. Nhiều lần như thế tôi mới nhận ra rằng người đó thường qua đêm tại phòng trọ của em. Tôi chỉ biết im lặng và chúc phúc cho em.

Đối với tôi, niềm hạnh phúc nhất là được ngủ, bởi mỗi đêm như thế tôi đều được gặp em. Có lẽ tôi thật ngu ngốc khi cứ cố sống trong quá khứ. Tôi mệt mỏi lắm, muốn đi thật xa, xa chốn hỗn độn này để tìm được nơi bình yên. Tôi sẽ chờ em trở về. Tôi yêu em.

Nguồn: Tam su                                

Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017

Hành khách sống sót kể phút xe gặp nạn khi đi lễ chùa ở Quảng Ninh

Liên quan đến vụ tai nạn xe đi lễ chùa nổ lốp, 2 người chết tại chỗ sáng 30/1 (mồng 3 Tết Đinh Dậu), đến chiều cùng ngày, sau khi sơ cứu và hồi tỉnh chờ phẫu thuật tại Bệnh viện Việt Nam – Thủy Điển (Uông Bí, Quảng Ninh), anh Hoàng Xuân Chiến (SN1999), nạn nhân trong vụ tai nạn đã kể lại phút gặp nạn trên chuyến xe định mệnh nêu trên.

Chưa hết sợ hãi, anh Chiến nhớ lại: “Chúng tôi đang trên đường đi chùa, vừa đến khúc cua xuống thì thấy xe mất lái lao đi, lái xe dường như không phanh được nữa và cứ thế lao vào cột ngay sát bên núi. Tôi choáng đi một lúc và tỉnh dậy, bò ra khỏi xe cùng với một số người, kịp gọi điện thoại về cho người thân. Một lúc sau thì có xe tải dừng lại đưa chúng tôi lên xe”.
Hành khách sống sót kể phút xe gặp nạn khi đi lễ chùa ở Quảng Ninh
Hoàng Xuân Chiến (SN1999), nạn nhân trong vụ tai nạn đã kể lại phút gặp nạn trên chuyến xe định mệnh sáng 3 Tết Đinh Dậu

Tại bệnh viện, các bác sỹ xác định, anh Chiến bị gãy xương đòn nhưng vẫn khá tỉnh táo, là một trong 6 bệnh nhân phải tiến hành phẫu thuật do gãy xương. Những nạn nhân khác còn lại đều tạm ổn định, nằm tại Khoa phẫu thuật can thiệp tim mạch lồng ngực Bệnh viện Việt Nam – Thụy Điển Uông Bí và đang được điều trị tích cực.

Nạn nhân đang được chăm sóc và chuẩn bị mổ đa số các nạn nhân trong vụ tai nạn tại TP. Uông Bí đã tạm ổn định, một số nạn nhân đã được tiến hành phẫu thuật khẩn trương.
Hành khách sống sót kể phút xe gặp nạn khi đi lễ chùa ở Quảng Ninh
Lãnh đạo tỉnh Quảng Ninh có mặt tại hiện trường chỉ đạo giải quyết vụ việc và yêu cầu Công an tỉnh có giải pháp cụ thể để tránh nguy cơ tai nạn giao thông tiếp diễn tại địa điểm trên.

Theo tin từ UBND tỉnh Quảng Ninh cho biết, vào hồi 8h00 ngày 30/1, xe ô tô khách loại 29 chỗ ngồi BKS 17K-2869 chở 29 người xuất phát từ xã Đông La (Đông Hưng, Thái Bình) đi tham quan, vãn cảnh Chùa Ba Vàng, TP Uông Bí. Sau khi đi tham quan, trên đường xuống, xe gặp tai nạn tại khu vực tổ 8, khu 9, phường Thanh Sơn, TP Uông Bí. Nguyên nhân ban đầu được nhận định là do xe bị mất lái. Vụ tai nạn khiến 2 người tử vong, 27 người bị thương.

Ngay sau khi nhận được thông tin về vụ tai nạn tại TP Uông Bí khiến 2 người chết, 26 người bị thương, ông Nguyễn Văn Đọc - Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh Quảng Ninh cùng các lãnh đạo tỉnh, các ngành chức năng và TP Uông Bí đã trực tiếp xuống hiện trường, chỉ đạo khẩn trương triển khai công tác cứu nạn, xác định nguyên nhân và xử lý vụ việc.

Lực lượng chức năng đã ngay lập tức có mặt, đưa những người bị nạn cấp cứu tại Bệnh viện Việt Nam - Thụy Điển.
Hành khách sống sót kể phút xe gặp nạn khi đi lễ chùa ở Quảng Ninh
Những nạn nhân bị trọng thương được đưa đến cấp cứu tại Bệnh viện Việt Nam - Thủy Điển (TP Uông Bí)

Thăm hỏi các nạn nhân tại bệnh viện, ông Nguyễn Văn Đọc - Bí thư Tỉnh ủy yêu cầu Bệnh viện huy động tối đa lực lượng cứu chữa các nạn nhân và trực tiếp tới thăm hỏi, trao hỗ trợ cho các nạn nhân, giao cơ quan chức năng tổ chức đưa các nạn nhân tử nạn về gia đình.

Đồng thời, ông Nguyễn Văn Đọc cũng chỉ đạo Công an tỉnh Quảng Ninh khẩn trương điều tra làm rõ nguyên nhân vụ tai nạn và có giải pháp cụ thể để tránh nguy cơ tai nạn giao thông tiếp diễn tại địa điểm trên.

Sở Y tế cũng đã huy động kíp bác sỹ từ Bệnh viện Bãi Cháy đến Bệnh viện Việt Nam – Thụy Điển để hỗ trợ cấp cứu kịp thời.


Tại Bệnh viện Việt nam – Thụy Điển Uông Bí, lãnh đạo tỉnh đã đến thăm hỏi và trao hỗ trợ 6 triệu đồng cho gia đình nạn nhân tử vong, 3 triệu đồng/người bị thương. Ban Aan toàn giao thông tỉnh hỗ trợ 3 triệu đồng cho gia đình nạn nhân tử vong, 1 triệu đồng/người bị thương. Thành phố Uông Bí hỗ trợ 3 triệu đồng cho gia đình nạn nhân tử vong, 2 triệu đồng/ người bị thương.

Danh sách nạn nhân tử vong:

1. Nguyễn Văn Chiếu (SN 1999), quê quán: xã Đông La, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình.

2. Bùi Hữu Nhật (SN 1981), quê quán: xã Đông La, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình.

Hiện, các cơ quan chức năng đang tập trung điều tra, xử lý vụ việc.

Nguồn: Tin giao thong                                 

Thanh Hóa: Bắt giữ xe biển số Lào vận chuyển pháo



Vào thời điểm trên, Đội Cảnh sát Giao thông đường Hồ Chí Minh, thuộc Phòng Cảnh sát Giao thông, Công an tỉnh Thanh Hóa đã tiến hành dừng và kiểm tra xe ô tô mang biển số Lào, chạy hướng Thanh Hóa - Hà Nội. Xe do Phạm Ngọc Tĩnh (sinh năm 1963, thường trú Sơn Kim, Hương Sơn, Hà Tĩnh) điều khiển, trên xe chở theo 7 người.

Qua kiểm tra ban đầu, lực lượng chức năng phát hiện trên xe chở 7 hộp giấy và 1 ống giấy chứa pháo, tổng trọng lượng 10,5 kg. Vụ việc được bàn giao cho Công an huyện Như Xuân tiến hành điều tra làm rõ.


Nguồn: Tin xa hoi